2/10/10

Lắp bóng đèn

Anh Nhi, anh Nhân viết bài nhiều quá, thấy máy mắt liên tục nên tôi phải dành đôi giờ viết một cái gì đó.
Anh Dũng Nhân viết về con nên tôi cũng "bắt chiếc" viết về con. Xin gửi anh chị em Trại trẻ đọc cho vui.
Hy vọng, các anh chị cũng có nhiều chuyện vui trong gia đình để cùng chia sẻ.

Hải Đường

LẮP BÓNG ĐÈN
Trương Hải Đường
(Tặng con gái yêu)

        Dạo này, khu phố nhỏ vốn yên tĩnh, thanh bình của hai vợ chồng nọ bắt đầu xuất hiện tình trạng mất an ninh. Sáng ra, trước cổng nhà đã thấy vài ống kim tiêm vương vãi bên gốc cây phượng già. Tuần trước, chú vẹt ngộ nghĩnh của cô bé con trong gia đình bị kẻ trộm trèo rào, bẻ lồng bắt mất làm cô bé thương nhớ khóc hoài. Hai vợ chồng càng cảm thấy lo lắng, bất an hơn kể từ khi chú chó Tôm vàng yêu quý vốn giữ nhà rất tốt bị hóc xương mới mất. Trong bữa cơm, người chồng bàn với vợ:

        - Về đêm, cổng nhà mình tối quá. Chắc anh phải mắc ngọn đèn chiếu sáng để bọn trộm nó ngại, nó đỡ phá em à.
        Người vợ ngần ngừ tính toán:
        - Nhưng ... thắp đèn cả đêm thì cũng tốn điện anh nhỉ. Giá điện lại vừa mới tăng. Một tháng nhà mình tốn mấy trăm tiền điện rồi.
        Người chồng phẩy phẩy tay:
        - Em chỉ được cái tính toán chi li. Thắp một ngọn đèn một đêm chỉ tốn dăm nghìn thôi. Còn hơn trộm vào nhà, nó “cuỗm” cái máy tính xách tay của em ... thì mà có mất hàng chục triệu ấy chứ.
        Chị vợ nhỏn nhẻn cười ngượng:
        - Thì em tính toán chi li cho anh và con thôi mà. Phụ nữ mà không căn cơ thì có mà tan hoang cửa nhà đấy anh ạ.

        Thế là ngay xẩm chiều hôm đó, người chồng đi mua bóng đèn để về lắp chiếu sáng chống trộm cho căn nhà nhỏ của mình. Anh chồng bắc thang, chị vợ đỡ dưới, còn cô bé 5 tuổi con của hai vợ chồng thì chạy loăng quăng xung quanh xem ba mẹ người leo, người đỡ một cách khoái chí. Hai vợ chồng loay hoay di chuyển hết vị trí này sang vị trí khác để chọn chỗ lắp bóng đèn sao cho ánh sáng có thể chiếu rõ căn nhà nhằm chống trộm một cách hiệu quả nhất. Chồng thì có ý chọn chỗ để ánh sáng chiếu nhiều nhất vào cửa ra vào, còn vợ lại muốn chiếu sáng khoảng sân trước cổng để từ tầng trên có thể nhìn rõ người ra vào nhà. Đang trao đi đổi lại để chọn chỗ thích hợp, bỗng họ nghe thấy tiếng rơi nặng “huỵch” ngay bên ngoài cổng. Cô bé nhanh nhảu chạy ra cổng, hé mắt nhìn qua khe song sắt, rồi hốt hoảng la toáng lên:
        - Í ba mẹ ơi, cụ Đệ bị ngã rồi.
        Cô bé nhấc chốt cửa, cùng ba mẹ lao ra ngoài đỡ bà cụ đứng dậy. Cụ già bám vào tay ba cô bé, hấp háy đôi mắt già nua, móm mém nói:
        - Khổ! Trời tối quá. Bọn trẻ đá bóng đặt gạch làm gôn, tôi không nhìn rõ nên mới vấp ngã. May mà không sao. Cám ơn cô chú và cháu nhé.

        Hai vợ chồng đỡ bà cụ đi một đoạn rồi quay về với công việc dở dang của mình. Họ lại tiếp tục trao đi đổi lại tìm điểm lắp bóng đèn. Bất chợt cô bé reo lên:
        - Con tìm ra rồi ba mẹ ơi!
        Hai vợ chồng ngỡ ngàng nhìn con hỏi:
        - Con tìm ra cái gì vậy?
        - Ba mẹ lắp cái bóng đèn ở đây này, ở chỗ này này – Cô bé líu ríu kéo mẹ đi theo mình, cánh tay trắng hồng mũm mĩm với ngón trỏ xinh xắn của cô bé chỉ chỉ về phía sát hàng rào dưới mái hiên.
        - Sao lại lắp đèn ở tận đấy hả con? - Người cha băn khoăn hỏi con.
        - Ba ơi, lắp ở đấy mới sáng được cả đường đi. Ba thấy không, cụ Đệ vừa bị ngã vì chẳng nhìn thấy gì đấy ạ.

        Hai vợ chồng chợt sững người nhìn con. Vậy ra, cùng một ánh sáng đèn mà mỗi thế hệ lại nhìn với một đích khác nhau: một cho MÌNH và một cho NGƯỜI. Họ không nói với nhau một câu nào, nhưng cùng dòng suy nghĩ và lặng lẽ đồng tình bê cái thang tới dưới mái hiên để lắp bóng đèn vào nơi cô bé vừa chỉ.

        Từ đó, cứ mỗi tối, căn nhà nhỏ của họ lại chan hoà ánh sáng, nửa chiếu sáng cho đường ngõ, nửa chiếu sáng khoảnh sân gạch ấm cúng, hạnh phúc.

Hà Nội, ngày 28 tháng 9 năm 2010

2 nhận xét:

  1. Đúng phải là như vậy, Hải Đường à! Hạnh phúc không phải ở cho Minh, mà là cho Người. Cám ơn Hải Đường, và chúc Hải Đường luôn có những câu chuyện hay về đạo làm người!

    Trả lờiXóa
  2. Tình người giản dị thế mà sâu sắc thế!

    Cám ơn Hải Đường!

    Ninh Hà

    Trả lờiXóa